Mỗi người đều mang trong mình một miền quê. Với Linh, miền quê ấy có gió biển mặn, có con đường đất đỏ, và có cả… những đóa hoa vàng lấp lánh giữa cỏ xanh. Hôm nay Linh xin được kể cho các bạn nghe về Phú Yên - quê hương của mình, thông qua một cuốn sách mà Linh vô cùng yêu quý: Tôi thấy hoa vàng trên cỏ xanh.
Tác phẩm là câu chuyện về tuổi thơ của những đứa trẻ lớn lên giữa làng quê yên bình. Trong truyện, nhân vật xưng “tôi” không có tên cụ thể, để ai cũng có thể soi mình vào đó. Dù tác giả Nguyễn Nhật Ánh không gọi tên “Phú Yên” trong truyện, nhưng những ai sống ở đây đều biết: từng con dốc, mái nhà, đồng cỏ… chính là đất quê mình.

Tôi thấy hoa vàng trên cỏ xanh là một bản tình ca nhẹ nhàng về Phú Yên. Đó là Bãi Xép thơ mộng, Gành Đá Đĩa kỳ vĩ, là nắng chói chang, là cơn mưa rào bất chợt. Là vẻ đẹp bình dị, sâu lắng như chính con người nơi đây. Tuổi thơ ở Phú Yên trong truyện có tiếng cười, có cả những tổn thương đầu đời. Như cuộc sống thật, không màu hồng nhưng đầy yêu thương. Những đứa trẻ ấy cũng như chúng mình lớn lên trong thiếu thốn, nhưng đủ đầy tình cảm gia đình và xóm làng.
Trong sách không có chữ “Phú Yên”, nhưng người quê mình nhận ra nhau qua giọng nói, món ăn, chiếc thuyền nan hay những gánh cá buổi sớm mai. Đó chính là quê hương: không cần gọi tên, vẫn ở ngay trong tim mỗi người.
Từ ngày 1/7 năm nay, Phú Yên sáp nhập về tỉnh Đắk Lắk. Nhiều người thấy hụt hẫng vì quê hương bỗng như bị xếp lại trên bản đồ. Nhưng Linh nghĩ, điều làm nên Phú Yên không nằm ở tên tỉnh mà nó nằm ở ký ức và văn hóa sống động mà mỗi người mang theo. Đây cũng không phải lần đầu. Từ 1975–1989, Phú Yên từng là một phần của tỉnh Phú Khánh, chung mái nhà với Khánh Hòa. Quá khứ ấy nhắc Linh rằng: sáp nhập có thể giúp phát triển nhưng điều không nên đánh mất đó chính là bản sắc.
Linh từng nghĩ: nếu một ngày quê mình không còn mang tên “Phú Yên” thì mình sẽ mất gì? Nhưng rồi Linh nhận ra: Vùng trời nào cũng là bầu trời Tổ quốc miễn là mình còn nhớ giọng nói quê mình, còn kể lại những câu chuyện như trong cuốn sách này.

Nếu để kể cho bạn bè nghe về quê mình, Linh sẽ không bắt đầu bằng bản đồ. Linh sẽ kể về những mùa hè cắt cỏ cho bò, những buổi chiều dầm mưa nhặt nhộng, những sáng sớm mùi cá nướng quyện với mùi gió biển. Đó chính là hoa vàng của riêng Linh.
Linh kể chuyện quê mình nhưng Linh tin, ai trong khán phòng này cũng đang mang theo một vùng quê của riêng mình. Dù các bạn đến từ Tây Bắc núi rừng, miền Trung gió Lào hay phương Nam trù phú thì vùng trời quê hương nào cũng là bầu trời Tổ quốc.
Từ hôm nay, đất nước chúng ta không chỉ thay đổi trên bản đồ. Chúng ta đang bước vào một hành trình mới, hành trình kiến tạo tương lai bằng khát vọng lớn, trí tuệ vững vàng và tinh thần dân tộc bền bỉ.
34 tỉnh thành, không chỉ là những đơn vị hành chính mà là 34 mảnh ghép rạng rỡ, cùng hòa vào nhau để tạo nên một Việt Nam thống nhất, giàu bản sắc, vững vàng đi tới tương lai chung. Và cho dù bạn lớn lên ở đâu thì trong trái tim mỗi người - quê hương luôn là nơi bắt đầu của những giấc mơ đẹp nhất.
Sách hiện có tại Thư viện Nhà trường. Kính mới quý Thầy Cô và các bạn sinh viên đón đọc.
Xem chi tiết:https://lib.bdu.edu.vn/module/chi-tiet-sach?RecordID=39243
Trần Dương Hoài Linh - 27DH01